Hòa giải thương mại theo quy định hiện hành
Với tình hình hội nhập như hiện nay, các tranh chấp thương mại phát sinh ngày càng phổ biến và phức tạp đòi hỏi phải có cơ chế giải quyết phù hợp và hiệu quả. Tuy nhiên, việc giải quyết tranh chấp tại Tòa án không phải lúc nào cũng đem lại lợi ích tối đa cho các bên trong tranh chấp. Theo xu hướng chung, có thể thấy các doanh nghiệp đang ưu chuộng sử dụng phương thức hòa giải thương mại. Nhằm quy định cụ thể và hướng dẫn
tổ chức hoạt động hòa giải chuyên nghiệp, hiệu quả; ngày 24/02/2017, Chính phủ ban
hành Nghị định số 22/2017/NĐ-CP quy định về hòa giải thương mại. Nghị định có nhiều quy định đáng chú ý sau:
Điều kiện tiến hành hòa giải
Hòa giải thương mại được hiểu là việc các bên trong tranh chấp thỏa thuận với nhau theo sự hỗ trợ của hòa giải viên thương mại để giải quyết tranh chấp. Tuy nhiên, tranh chấp chỉ được giải quyết bằng hòa giải thương mại nếu các bên có thỏa thuận với nhau về vấn đề này
Các bên có thể thỏa thuận giải quyết tranh chấp bằng hòa giải bất cứ khi nào. Trước hoặc sau khi tranh chấp xảy ra hoặc thỏa thuận trong quá
trình giải quyết tranh chấp.
Nguyên tắc giải quyết tranh chấp bằng hòa giải
- Việc tham gia hòa giải của các
bên tham là tranh chấp là hoàn toàn tự nguyện và bình đẳng
- Hòa giải phải đảm bảo bí mật thông tin
liên quan đến vụ việc hòa giải
- Nội dung thỏa thuận của các bên
sau hòa giải phải phù hợp với quy định của pháp luật. Không vi phạm điều cấm,
không trái đạo đức xã hội, không trốn tránh nghĩa vụ hoặc xâm phạm quyền, lợi
ích của chủ thể khác.
Trình tự hòa giải thương mại
- Các bên thỏa thuận về việc giải
quyết tranh chấp thông qua hòa giải thương mại trong một điều khoản của hợp đồng
hoặc thỏa thuận riêng bằng văn bản.
- Các bên lựa chọn hòa giải viên
thương mại hoặc nếu không, tổ chức hòa giải thương mại sẽ chỉ định hòa giải viên
cụ thể. Các bên có thể thỏa thuận để một hay nhiều hòa giải viên thương mại tiến
hành thỏa thuận.
- Các bên có quyền lựa chọn Quy tắc
hòa giải của tổ chức hòa giải thương mại hoặc tự thỏa thuận trình tự, thủ tục
hòa giải cũng như thời gian, địa điểm hòa giải. Tuy nhiên, nếu không có thỏa thuận về vấn đề
này thì hòa giải viên thương mại tiến hành hòa giải theo trình tự, thủ tục mà họ
thấy phù hợp và được các bên chấp thuận.
- Bất cứ thời điểm nào trong quá
trình hòa giải, hòa giải viên thương mại đều có quyền đưa ra đề xuất cho các
bên. Tuy nhiên, các bên không có nghĩa vụ phải tuân thủ đề xuất này.
- Nếu hòa giải thành, các bên lập
văn bản về kết quả hòa giải thành và sẽ được công nhận theo quy định của pháp
luật dân sự.
- Hòa giải kết thúc khi các bên
hòa giải thành, theo đề nghị của một bên hoặc khi hòa giải viên thấy không cần
thiết tiến hành hòa giải.
Có thể thấy, Nhà nước đang khuyến khích các bên
tranh chấp sử dụng hòa giải thương mại khi tranh chấp xảy ra. Việc hòa giải
này giúp cho các bên đảm bảo tối đa quyền lợi của mình do họ được thỏa thuận giải quyết tranh chấp với nhau. Mặt khác tránh tốn thời gian, công sức,
tiền của của Nhà nước.
Nhận xét
Đăng nhận xét